Lãnh đạo trẻ một địa phương, chỉ trong một thời gian ngắn trước luân chuyển, đã ký cấp 60 dự án. Những chữ ký này đã đặt người kế nhiệm vào một tình huống khó xử vì địa phương chỉ có thể triển khai một phần trong số dự án được ký rất vô trách nhiệm đó.
Năm 2008, cũng trong một thời gian cực ngắn trước khi huyện Mê Linh chính thức sáp nhập vào Hà Nội, 47 dự án với quy mô lên tới 2180 hecta cũng đã được lãnh đạo tỉnh Vĩnh Phúc lúc ấy gấp rút hoàn thiện các thủ tục chấp thuận đầu tư. Hơn 10 năm qua, đất “47 dự án” đó gần như bỏ hoang, nông dân Mê Linh thì không còn ruộng cày, đô thị thì vẫn nằm trên giấy.
Không chỉ ký dự án “chạy giờ G”, có lãnh đạo cao cấp của nhiệm kỳ trước, chỉ trong mấy ngày trước khi nhận ghế cao hơn, từng ký gần 70 quyết định điều động bổ nhiệm. Vị này, trước khi rời một vị trí khác cũng đã ký thêm 40 quyết định.
Hai trong ba trường hợp tôi nói ở trên vẫn đang là “nguồn” và có trường hợp, thậm chí, còn là nguồn cao chót vót. Ủy ban kiểm tra TW biết rõ các trường hợp này.
Có lẽ, các cơ quan pháp luật và đặc biệt UBKT TW định nghĩa tham nhũng là phải tìm thấy tiền bạc để “ngoài ban công” như trường hợp Nguyễn Bắc Son, chuyện ký cả xấp dự án… trong vòng vài ngày là vì đất nước chứ không phải vì đất cát.
Quy chế cán bộ cần bổ sung ngay điều cấm ký đề bạt bổ nhiệm trong một thời hạn nhất định trước khi kết thúc nhiệm kỳ; đặc biệt, những ai khi đã có quyết định điều động thì kể từ ngày được thông báo, không được ký quyết định bổ nhiệm, điều động cán bộ hoặc ký phê duyệt hay phê trình dự án.
Trước mắt, nên loại những cán bộ như thế ra khỏi quy hoạch. Vì, những chữ ký ấy rất mang tính vơ vét, thường chỉ được thực hiện bởi những người không quan tâm tới vấn đề liêm sỉ.
Theo FB Truong Huy San Chính trị , Kinh tế , Pháp luật , Tin trong nước
No comments:
Post a Comment