Tôi có những người anh em thân yêu ở Đài Truyền hình Việt Nam tại Đà Nẵng (cũ, nay là VTV8). Là anh Lê Minh Sanh, là Phạm Xuân Hùng, Lê Huy Kha, Trần Long, Trà Xuân Phương, Đức Chung... cùng một số đứa em, nhiều lắm. Thân yêu giữa đời sống, và chinh chiến cùng nhau với nghề suốt hơn 30 qua. Nhưng thật không ngờ, giờ đây họ đang phải trải qua những ngày tháng khó khăn nhất của cuộc đời.
Họ đang bị lãnh đạo VTV8 ép viết đơn xin nghỉ việc không lương, không được tái ký hợp đồng vì lý do thiếu mấy chứng chỉ tin học, ngoại ngữ…, bị “xuống cấp” Trưởng phòng thành Phó phòng ở một phòng chẳng liên quan gì chuyên môn đào tạo, bị điều chuyển đến địa bàn xa xôi, bị “biên chế” từ phòng này sang phòng khác không cần biết đến năng lực sở trường, bị biến thành phóng viên kiêm nhân viên “quảng cáo” với mác “dịch vụ truyền thông”...! Dù có người đang là Phó giám đốc VTV8 như Lê Minh Sanh, là đạo diễn Trưởng Phòng như Phạm Xuân Hùng, Trà Xuân Phương. Họ đều là những nhà báo trụ cột, những thương hiệu đáng tự hào tầm cỡ quốc gia của VTV Đà Nẵng trước kia, và VTV8 hiện nay, với biết bao sự vinh danh. Tất cả đều tận hiến không tiếc mồ hôi, nước mắt và cả máu vì danh dự của nghề, và uy tín của đài. Qua biết bao trận bão lũ lịch sử kinh hoàng dọc dải miền Trung, những cuộc chiến đấu với lâm tặc, với những thứ quyền lực mưu ma chước quỷ, với biển đảo Hoàng Sa-Trường Sa thiêng liêng, và luôn chia sẻ, cưu mang từng thân phận, số phận bất hạnh trên dải đất miền Trung khó nghèo này…
Họ bị dọa dẫm cho nghỉ việc, không tái bổ nhiệm, không tái ký hợp đồng lao động, dọa điều từ nơi này qua chỗ nọ..., để rồi thúc ép, gây khó dễ, bất chấp Kết luận số 71/KL-TW do Thường trực Ban Bí thư Trần Quốc Vượng ký ngày 24/3/2020 về xử lý vi phạm, công chức, viên chức và người lao động, trong đó ghi rõ: Với công chức, viên chức đã ký hợp đồng trước 28/12/2017 nếu thiếu văn bằng, chứng chỉ... thì được phép bổ sung, thời hạn chậm nhất là 31/12/2020.
Chơi với anh em VTV Đà Nẵng từ mấy chục năm qua, và thân thiết với cả 4 đời giám đốc trước đó, tôi chưa bao giờ thấy nội bộ nơi đây lại bất ổn, bị chia rẽ với một không khí hoang mang, chán nản như bây giờ. Chưa bao giờ thấy những cuộc “điều chuyển”, “thay thế” các vị trí lại diễn ra ồ ạt, bất thường và gây điều tiếng như bây giờ… Dưới sự lãnh đạo của giám đốc mới, doanh thu của cơ quan và thu nhập của các CBCNV cũng đi xuống một cách bất thường… Cho dù giám đốc VTV8 quyết tâm “làm kinh tế” đến mức cắt một phần lớn khuôn viên của Đài để cho tư nhân thuê mở quán cà phê đồ sộ. Bất chấp VTV8 là 1 trong số 38 mục tiêu quan trọng mà lực lượng Cảnh sát nhân dân có nhiệm vụ canh gác, bảo vệ (theo Nghị định số 37/2009/NĐ-CP ngày 23-4-2009), và Dự thảo sửa đổi NĐ37 (tháng 11-2019) [mục tiêu “Đài thu phát sóng truyền hình trực thuộc Đài Truyền hình Việt Nam”].
Anh Lê Minh Sanh học trên tôi 2 lớp ở Khoa Văn ĐH Tổng hợp Huế, từng lăn lộn với nhau trên sân bóng và chung mâm ăn tập thể ở ký túc xá 27 Nguyễn Huệ. Nhớ thời mới đi làm báo chừng 30 năm về trước, lên Tây Nguyên công tác, tôi nhiều đêm ngủ lại ngôi nhà tuềnh toàng của anh, khi anh còn chưa cưới vợ.
Phạm Xuân Hùng (tức thi sĩ Từ Dạ Thảo), với tôi còn trên cả thân thiết. Với tôi, nếu phải chọn 5 người bạn cuối cùng, trong đó phải có Hùng. Nếu còn 3 người, phải có Hùng. Nếu còn 2 người, cũng phải có Hùng! Tôi hiểu Hùng còn hơn Hùng hiểu mình, từ khi Hùng đang học sau tôi 3 lớp ở đại học ở Huế.
Trà Xuân Phương, người bạn cùng lớp chuyên thời phổ thông, và cùng một lớp đại học với tôi.
Lê Huy Kha, đứa em “bất kham” coi thường cường quyền mà vô cùng đáng yêu đã cùng tôi chia sẻ biết bao buồn vui trên cõi đời này. Có những kỷ niệm mà nếu được viết/kể ra, hẳn sẽ “kinh thiên động địa” thế nào. Nó cũng chính là đứa khiến tôi chảy nước mắt vì vừa “tức” vừa cảm động trước lúc tôi lên tàu ra Hoàng Sa theo vụ HD981… Và những ngày ở Hoàng Sa, tôi có dịp sát cánh đối mặt với kham khó, gian nguy cùng phóng viên trẻ Trần Long và nhóm phóng viên của VTV Đà Nẵng… Nên vụ VTV8 vừa phát sóng hình ảnh bản đồ Việt Nam không có Hoàng Sa, Trường Sa, anh em nhìn nhau lắc đầu, thấy thật nản, và quá buồn!
Và còn những người bạn, những đứa em thân thiết nữa ở VTV8 bây giờ, đang hoang mang, buồn bã, dường như chưa thể hiểu hết những gì đang xảy ra với mình, với đài.
Những ai biết tôi ngoài đời, cũng như trên facebook này, có lẽ đều biết tôi không quan tâm gì đến chuyện nội bộ của người khác. Nhưng tình thế này buộc tôi không thể im lặng được nữa. Vì những người anh em còn hơn máu thịt của tôi…
28.6.2020
Trần Tuấn Tin trong nước , Xã hội
No comments:
Post a Comment