Dù không được phép nhưng tại nhiều cửa hàng, trung tâm mua sắm ở TP Đà Nẵng, tình trạng tiểu thương, chủ các cửa hàng vẫn công khai giao dịch mua bán với du khách bằng đồng Nhân dân tệ (Trung Quốc). Một bộ phận tiểu thương, người buôn bán vì hám lợi trước mắt bất chấp quy định thản nhiên nhận ngoại tệ mà không hề hay biết nhiều hệ lụy đi kèm.
Miễn cưỡng nhìn theo cái lợi trước mắt, việc sử dụng đồng Nhân dân tệ (CNY) sẽ giúp hoạt động mua bán của một số tiểu thương nơi đây sẽ được thuận lợi hơn bởi sự linh hoạt thanh toán, tiết kiệm thời gian và hàng hóa cũng được xuất nhập khẩu dễ dàng hơn. Thế nhưng, chúng ta cần đặt câu hỏi ngược lại: Tại sao không sử dụng tiền đồng Việt Nam (VNĐ) để thanh toán? Chẳng lẽ dùng tiền VNĐ không có thuận lợi? Phải dùng tiền Trung Quốc mới được sao?
Trong hoàn cảnh mối quan hệ bang giao hai nước đang hết sức nhạy cảm, Trung Quốc luôn tỏ rõ mong muốn gây ảnh hưởng, thậm chí thôn tính nước ta thì việc lưu hành đồng CNY là một lợi thế không nhỏ cho gã láng giềng này.
Với bề dày kinh nghiệm về chính sách tiền tệ, Tiến sỹ Lê Đăng Doanh chia sẻ: “Đồng tiền mạnh bao giờ cũng sẽ lấn át đồng tiền yếu. Nếu như đồng Nhân dân tệ với số lượng hàng hóa ở đằng sau và thêm việc họ phá giá đồng bạc thì giá thành của họ rẻ đi, tạo ra một ưu thế rất lớn và làm cho giá hàng hóa của Việt Nam sẽ tăng lên”. Đó chẳng phải là bước đi đầu tiên buộc Việt Nam phải lệ thuộc vào chính sách tiền tệ của Trung Quốc, xem đó là công cụ để khống chế người Việt?
PGS.TS. Hoàng Ngọc Giao đặc biệt cảnh báo “Việc mất chủ quyền tiền tệ khó nhận ra hơn mất chủ quyền lãnh thổ bởi nó êm ngọt hơn. Nhưng như thuốc độc, uống từ từ và tích luỹ đến mức vượt một ngưỡng thì dẫn đến tử vong”.
Công khai giao dịch nhận tiền ngoại tệ ngay tại khu vực công viên Biển Đông (ảnh chụp ngày 10/8) Ảnh: Nguyễn Thành
Trung Quốc vẫn luôn ôm tham vọng biến Nhân dân tệ thành đồng tiền chính của thế giới nhằm thay thế vai trò của đồng đô-la Mỹ trong tương lai, đấy là một mục tiêu dài hạn và đất nước họ đang tìm mọi cách để đạt được. Đồng tiền Việt đi đến đâu thì biên giới của quốc gia ở đó. Chỉ cần đi sai một nước cờ thì Việt Nam sẽ chẳng còn đường lui.
Thật khó nói khi người ta chỉ vì chút lợi nhỏ mà quên đi cả tinh thần quốc gia, tinh thần dân tộc. Bởi lẽ, một khi cái tâm lý con buôn nhất là con buôn vặt còn lẩn quất đâu đó thì sẽ khó mà hy vọng những kiểu giao dịch như thế không có chỗ đứng trong các chợ hay các cửa hàng của không chỉ tiểu thương Đà Nẵng (trừ 7 tỉnh thành được phép lưu thông); trừ phi chúng ta có chế tài thật mạnh, thật nặng… đến mức, số lời thu được từ kiểu giao dịch ấy không thể bù đắp nổi.
Đôi khi con người ta, bằng sự ích kỷ hay ấu trĩ của mình cứ hay lầm tưởng ấm thân đã là đủ; nhưng dường như mọi chuyện đâu chỉ dừng lại ở đó. Thân ấm nhưng chưa chắc đã êm nếu một khi lợi ích quốc gia, lợi ích dân tộc bị nhòm ngó, bị đe dọa. Điều này thì tiền nhân chúng ta đã hiểu rõ, biết sâu; cũng vì thế mà chúng ta mới có một Việt Nam hôm nay. Lẽ nào chỉ vì một chút lợi riêng mà một bộ phận nào đó mất cảnh giác đến mức quên đi những bài học xương máu ấy, lại đang tâm rước ‘sói’ cửa sau như thế?
Văn Dân Kinh tế , Pháp luật , Tin trong nước , Xã hội
No comments:
Post a Comment