Cán bộ, thực ra là bí thư đảng uỷ phường, lăm lăm tay quay, tay chỉ đạo, miệng vừa lớn giọng vu vạ người nữ nông dân thấp cổ bé họng, vừa chửi bới như phường chợ búa. Họ đang cho xã hội thấy một thứ luật pháp kỳ quái và một kẻ có quyền với phẩm chất đê tiện.
Thực thi công vụ nhưng lại chửi dân như rồi vu cho dân là chém cán bộ, chửi “con này mày có bị điên không” giữa bao mặt người. Những đàn ông lực lưỡng thì lao vào gô cổ, bẻ trái ra sau hai tay chị này, dù đang kêu gào van xin, trông như trấn áp tội phạm nguy hiểm. Người phụ nữ nhìn cũng cứng tuổi vẫn xưng hô “cô-cháu” với kẻ đứng chỉ tay ra lệnh. Nó cho thấy thân phận phụ nữ và thân phận những người yếu thế thực sự dễ bị chà đạp và tổn thương nhất.
Người bán hàng rong chỉ vi phạm khi họ bán hàng ở khu vực cấm. Còn trong trường hợp này, họ đang bán một mặt hàng thiết yếu và cũng là vì mục đích thiết yếu của chính mình, họ không vi phạm gì về vấn đề giãn cách xã hội. Một bên là cán bộ đông đảo quân tuần, một bên là nữ nông dân khốn khó chỉ có một mình kêu gào vô vọng.
Cán bộ nào có thể chửi dân là “con điên” giữa bàn dân thiên hạ và coi đó là một công vụ đã hoàn thành xuất sắc?
Ls. Luân Lê Tin trong nước , Xã hội
No comments:
Post a Comment